Tiếng “xin vâng” đầu tiên đáp lại lời Chúa là tiếng “xin vâng” của mùa xuân. Bước đầu tiên bao giờ cũng mang lấy hy vọng. Con đường xa tít tắp sẽ đưa ta đến chân trời bao la. Sau nầy chúng ta mới biết những gì là khó giải và bất thần.

Lắm khi, qua năm tháng, Chúa đến gõ cửa nhà ta. Có thể là trong buổi sáng tinh sương êm mát. Ngài sẽ thấy chúng ta tỉnh thức hăng say theo tiếng gọi. Nhưng cũng có khi Ngài đến lúc trời nóng ban trưa, khi chúng ta bắt đầu mệt mõi hay ban chiều, khi đêm về và chúng ta đang cần nghỉ ngơi. Phúc cho bạn nào, suốt đời, biết giữ im lặng trong lòng mình để lắng nghe tiếng Ngài vang động và tìm thấy trong tim sức mạnh để trung thành  không phai. Bạn ấy đã chấp nhận thánh giá với niềm vui Ngài mang đến.

Tiếng “xin vâng” của một người nói lên với Chúa luôn luôn được đóng ấn thánh giá. Là một người chồng, dấu ấy đã được khắc ghi trên đôi bàn tay trăn trối của bạn. Bạn biết phải cố gắng thế nào để giữ cho tình yêu của mình trong trắng và sống động. Chúng ta phải luôn luôn quên mình để kiến tạo người yêu của ta, với sự cộng tác của Chúa, và với bao đau khổ !...

Linh mục, một Kitô khác, sẽ là mảnh bánh mì mà các linh hồn khao khát mà không bao giờ no đủ hay sao? Chỉ có người nào cố công sống trong sạch – khiêm nhường và hiền lành – sẽ cảm nghiệm đá cứng như thế nào và trong da thịt, sẽ nghe tê tái nỗi đau đớn của những mảnh “dầm”... Tiếng ‘xin vâng” của những bệnh nhân – và của những tang tóc – những tuổi già cô đơn – những lo sợ không tên của sự khinh bỉ – thất bại – của kẻ vô tội bị lên án – và của những người cùng đinh vô vọng – của đứa con hoang trở về – của người vấp ngã đang đứng dậy...

Đồng thời đó cũng là tiếng “xin vâng” của ánh sáng, của bình an nhiệm mầu, trong đó, một khi người ta đã được giải thoát khỏi chính mình, ta sẽ nếm được tự do của Chúa, trong đó tất cả đều được hiến dâng và tìm lại gấp trăm, tiếng “xin vâng” của đêm hồng phúc đẹp hơn ban ngày” Mỗi tiếng “xin vâng” thưa lại với Chúa là một chiếc cầu bắt ngang vực thẳm của đau buồn và chết chóc.

 “Xin vâng”, điểm tuyệt vời đầy tin tưởng. Giòng yêu thương không có gì có thể bẻ gãy, nơi đó tội lỗi cũng trở thành ân huệ trong ăn năn thống hối và khiêm nhượng.

Tôi ghi lại cho bạn những tiếng nói của thánh Gioan. Những lời nầy sẽ giúp bạn: “Chiên của Ta sẽ không hư mất bao giờ, và không ai có thể rứt chúng ra khỏi tay Ta. Cha đã cho chúng cho Ta và Cha lớn hơn mọi người và không ai có thể rứt ra khỏi tay Cha gì cả”.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc