Trong cuộc đời này ai cũng trải qua những điều được và mất, những con đường nhựa bằng phẳng và cả khúc đường núi gập ghềnh. Bạn chỉ có thể nhìn về phía Mặt Trời và tiếp tục bước qua, việc dừng lại để kêu than, phàn nàn rốt cuộc chỉ như đổ nước vào giày rồi cảm thấy khó khăn, mệt mỏi thêm.

 

Trong cuốn sách truyền cảm hứng "The Scroll Marked" từng có câu chuyện về người phụ nữ trẻ có tên Selma. Selma phải cùng chồng, là một quân nhân, chuyển tới sống trong doanh trại giữa sa mạc khô cằn. Bởi vậy, cô gái đã viết thư cho cha mẹ để than phiền về điều kiện sống khó khăn nơi đây.

Trong bức thư gửi lại con gái, cha của Selma chỉ viết ngắn gọn một câu:"Hai người tù từ song sắt phòng giam nhìn ra, một người nhìn thấy bụi bẩn, người kia nhìn thấy các vì sao."

Selma đọc xong tự cảm thấy xấu hổ. Ngày hôm sau cô quyết định đi ra ngoài tự tìm "vì sao" ở nơi sa mạc.

Hóa ra thảm thực vật trên sa mạc này rất phong phú, Selma có thể dành hàng giờ quan sát những loài cây chịu hạn, ngắm mặt trời mọc và lặn trên những cồn cát. Không có bạn bè, Selma lại đi học tiếng địa phương và hòa nhập với người dân bản địa.

Kể từ đó, Selma không còn cảm thấy mình đang sống trong "xà lim", thậm chí cô còn xuất bản một cuốn sách về cuộc sống ở sa mạc.

Con người quả thực không thể ngăn cản những thăng trầm trong đời, song ai cũng có thể học cách "đạp sóng cưỡi gió" để vượt qua. Nếu người biết yêu thương, cuộc sống sẽ tràn đầy tình yêu; nếu người hay thù ghét, cuộc sống sẽ đầy căm ghét.

Việc suy nghĩ, than vãn quá nhiều không những không giải quyết được vấn đề mà còn tự làm hao tổn tinh thần, làm phiền hà tới những người xung quanh. Khi mệt mỏi hãy dừng lại để nghỉ ngơi, chớ dại mà than vãn suốt quãng đường như tự đổ gáo nước vào đôi giày đang đi!

 

https://hatgiongtamhon.vn/