Lạy Chúa Giê-su,

Tôi tớ Ngài đang ở trước nhan Ngài, bị nghiền nát.

Ngài đã chọn tôi tớ Ngài ngõ hầu kẻ này tiếp nối Ngài và nên đồng hình đồng dạng với Ngài. Điều đó đã được thực hiện. Tôi tớ Ngài đã trở nên giống như Ngài, nơi Ngài, con người của đau đớn vẫn còn đó. Tôi tớ Ngài làm Ngài vui lòng bằng việc để cho mình bị nghiền nát như Ngài đã bị nghiền nát, để cho mình bị bỏ rơi như Ngài đã bị bỏ rơi. Ngài đã ném tôi tớ Ngài vào trong sự cô đơn của sự chia lìa với thế giới và Ngài đã giữ tôi tớ Ngài ở giữa thế giới ngõ hầu tôi tớ Ngài ở trong sự đối kháng với thế giới.

Hãy đến trợ giúp tôi tớ Ngài, lạy Chúa, tôi tớ Ngài không thể nữa. Tôi tớ Ngài kêu đến Ngài.

Ngài đã nâng tôi tớ Ngài lên quá cao so với những nỗ lực riêng của tôi tớ Ngài. Ngài đã trao cho tôi tớ Ngài quá khả năng. Ngài cứu vớt và thánh hoá nhờ tôi tớ Ngài, kẻ chỉ là một con người. Tôi tớ Ngài phải thay mặt Ngài mà không có khả năng để giữ lời hứa, tiếp nối Ngài mà không có thời gian rãnh rỗi để tự điều chỉnh.

Ngài đã bắt chộp tôi tớ Ngài; tôi tớ Ngài dường như không còn có thể làm gì tùy ý nữa; tôi tớ Ngài chỉ còn một con đường, đó là con đường của sự trao ban tiếp diễn. Không phải nhờ thói quen mang tính nghiêm khắc của mình mà tôi tớ Ngài được chọn dấn bước, nhưng nhờ toàn bộ con người của tôi tớ Ngài. Dù có mặc áo chùng thâm, áo cổ đứng (clergyman) hay một vài loại áo lao động nào khác cũng không có gì khác biệt; mãi mãi tôi tớ Ngài mặc lấy thập giá Ngài, nơi xác thịt và nơi tinh thần. Tôi tớ Ngài mang dấu ấn của Ngài nơi tâm hồn mình. Bởi vì Ngài đã chọn tôi tớ Ngài, tôi tớ Ngài được trở nên con người của đau khổ.

 

Giả như tôi tớ Ngài đã tính tới những đòi hỏi của Ngài, có thể tôi tớ Ngài đã không có can đảm cho bước tiến quyết định đã đẩy tôi tớ Ngài trở thành không còn là gì khác hơn là đầy tớ Ngài, nhưng với sức mạnh ân sủng Ngài đã nộp tôi tớ Ngài cho sự vô tri khủng khiếp về hình dạng Ngài. Tôi tớ Ngài gắn kết với cái gì ở bên kia cái mà tôi tớ Ngài có thể nhận thấy, tôi tớ Ngài gắn kết với những chiều sâu của cuộc sống Ngài mà nền thần học đã giúp đỡ đáng kể cho tôi tớ Ngài nhận ra. Ngài đã quyến rũ tôi tớ Ngài bằng sự dịu dàng Ngài, bằng những lời giảng Ngài, bằng Giáo hội Ngài. Từng ít một Ngài đã mặc khải cho tôi tớ Ngài sự điên rồ của tình yêu Ngài và sự dày vò của lòng thương xót Ngài. Tôi tớ Ngài tin tưởng đi làm vườn nho, dưới ánh nắng gay gắt, vừa làm vừa hát những bài hát dễ thương của loài người, cùng với những người thợ khác; tôi tớ Ngài tin tưởng đi tới niềm vui và Ngài đã dẫn dắt tôi tớ Ngài đến bồn đạp nho.

Theo mức độ mà tôi tớ Ngài đã tiến bước trong thế giới, tôi tớ Ngài đã bị tổn thương trầm trọng hơn vì những chai lì của thế giới. Theo mức độ mà tôi tớ Ngài đã yêu mến nhiều anh em nhân loại của mình, tôi tớ Ngài đã chịu đựng nhiều khi thấy họ còn ở quá xa Ngài; theo mức độ mà tôi tớ Ngài đã hiểu nhiều hơn mầu nhiệm Ngài, lời nói để loan báo về điều này của tôi tớ Ngài đã tan biến mất trong dòng chảy nặng nề của những ích kỷ và hận thù. Tôi tớ Ngài, tôi tớ Ngài cũng vậy, cần phải gánh vác những tội lỗi của nhân loại.

Ngài đã làm căng phồng trái tim của tôi tớ Ngài với vô số những khốn cùng của nhân loại, để làm cho nó nổ tung ra vào cùng lúc mà Ngài đã chạm ngón tay tới sự khốn cùng riêng của tôi tớ Ngài, sự mỏng manh do tội lỗi của tôi tớ Ngài, sự bất lực khiến tôi tớ Ngài chẳng bao giờ yêu mến cho đủ.

Lạy Chúa, tôi tớ Ngài đang ở trước nhan Ngài, thân sâu bọ chứ không phải một con người. Tôi tớ Ngài đang còn trì trệ che đậy chính bản thân, vẫn còn bất toàn, hoàn toàn yếu đuối. Khéo xử, tôi tớ Ngài vẫn ở trong sự mâu thuẫn với sứ điệp Ngài nhiều đến nỗi mà Ngài sẽ không đóng đinh tôi tớ Ngài hoàn toàn được, nhiều đến mức như tôi tớ Ngài sẽ còn muốn, bởi vài quanh co, tránh né.

Lạy Chúa Giê-su, Ngài buông những kẻ thuộc về Ngài ra, những người đã thật sự chọn lựa Ngài và những người đang nói nhân danh Ngài, với các quá trình thanh luyện tiệm tiến về sự thông minh, và về sự chín chắn, để tôn trọng nơi bản thân họ cái điều kiện con người. Còn chúng con lại muốn rằng việc gắn kết với Ngài mang lại ngay lập tức cái nhìn hoàn chỉnh về thế giới, cái khoa học đầy tròn, và sự thánh thiện cao nhất. Ngài đã không thực hành như thế với nhóm Mười Hai, và Thánh Phao-lô đã vén mở cho chúng con thấy sức nặng nề mang tính xác thịt của những phần tử của các giáo hội tiên khởi. Có lẽ nào thời đại chúng con lại được hưởng đặc ân hơn; có lẽ nào các linh mục và các vị lãnh đạo giáo đoàn thời đại chúng con lại toàn là những siêu nhân? Ân sủng Ngài vận hành trong mầu nhiệm của những sự ưng thuận nội tâm và trong những dấu hiệu hàm chứa sự sống mà Ngài đã ủy thác cho Giáo hội Ngài. Chân lý Ngài xuyên thủng nó ngang qua những mâu thuẫn và những đen tối của tìm kiếm.

Con tin, Lạy Chúa, rằng Ngài không bỏ rơi những người thuộc về Ngài, rằng một mầm xanh vẫn đang không ngừng tăng trưởng âm thầm, rằng thế giới luôn được sinh ra bởi các vị thánh của Ngài.

Xin đừng để con nhường bước cho những bất kiên nhẫn và giữ gìn con trong tình yêu Ngài.

 

 

Mai Khôi

Chuyển dịch

Thời sự Thần học – Số 4, tháng 12/2009, tr. 175-177.

_Louis-Joseph LEBRET_