Richard Hendrick
Có sợ hãi đấy
có cô lập đấy
có tích trữ đấy
có nhiễm bệnh đấy
thậm chí
có tử vong đấy.
Nhưng,
nghe nói ở Vũ Hán sau nhiều năm náo nhiệt,
nay lại được nghe tiếng chim ca.
Nghe nói sau mấy tuần tĩnh lặng,
bầu trời không còn khói đen mù mịt,
nhưng trong xanh và rực sáng.
Nghe nói trên những con phố của Assisi,
dân chúng đang hát cho nhau nghe
qua những quảng trường không một bóng người,
cửa sổ luôn được mở,
để những ai lẻ loi một mình
nghe được âm thanh gia đình xung quanh.
Nghe nói có khách sạn ở miền tây Ireland
đang chuyển đồ ăn miễn phí
đến cho những ai không thể ra khỏi nhà.
Hôm nay, một phụ nữ trẻ tôi quen
đang cặm cụi làm tờ rơi
có ghi số điện thoại của cô
và đem phát cho bà con lối xóm,
để những ai già cả có được người giúp đỡ.
Cũng hôm nay,
các nhà thờ và hội đường, đền thờ và chùa chiền
đang sửa soạn đón những người vô gia cư, bệnh tật, suy nhược cần nơi cư ngụ.
Người người khắp nơi đang sống chậm lại và phản tỉnh.
Họ đang nhìn tha nhân bằng một ánh mắt khác.
Họ đang bừng tỉnh nhận ra một thực tại mới.
Nhận ra mình thật lớn lao biết mấy.
Mà sức kiểm soát cuộc đời thật nhỏ nhoi.
Nhận ra đâu mới là điều quan trọng trong đời.
Và nhận ra yêu thương.
Vậy chúng ta hãy cầu nguyện và nhớ rằng
Có sợ hãi đấy
nhưng ĐỪNG HẬN THÙ
Có cô lập đấy
nhưng ĐỪNG CÔ ĐƠN
Có tích trữ đấy
Nhưng ĐỪNG BẦN TIỆN
Có nhiễm bệnh đấy
Nhưng ĐỪNG ĐỂ TÂM HỒN RA BỆNH HOẠN
thậm chí có tử vong đấy,
Nhưng luôn TÁI SINH trong TÌNH YÊU
Hãy tỉnh thức để lựa chọn cách sống những ngày này.
Hôm nay hãy hít thở đi.
Nghe kìa,
phía sau của những cơn hoảng loạn náo động của ta,
tiếng chim đang ríu rít gọi bầy,
bầu trời đang trong xanh trở lại,
mùa xuân sắp đến,
và chúng ta luôn được bao bọc bởi Tình Yêu.
Hãy mở cánh cửa tâm hồn,
và dẫu lúc này không thể đến với nhau qua quảng trường vắng lặng,
nhưng hãy cứ hát lên đi.