Bài Mới

1) Nhân Danh Cha và Con và Thánh Thần. Amen.

 

Kinh Sáng Soi: Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, cùng khi làm xin Chúa giúp đỡ cho mỗi kinh mỗi việc chúng con, từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa. Amen.

 

2) Lời kinh dâng Mẹ.

Lạy Mẹ Maria,

Mẹ biết rõ những giòng nước mắt,

Mẹ biết rõ Thánh Giá và khổ đau.

Mẹ biết rõ những gì uốn cong và xoay chuyển cuộc đời chúng con.

Vâng, Mẹ đã tôn vinh Đấng sẵn sàng giải thoát chúng con.

Mẹ biết rõ là cuối cùng cuộc sống sẽ toàn thắng.

 

Ôi Ánh Sáng Mẹ chiếu toả xuyên suốt qua đêm đen,

nhịp điệu cuộc sống vẫn tiếp tục tấu lên.

Đấng làm cho cuộc sống chúng con hân hoan và tràn đầy,

Đấng ấy đang đến.

Ngài làm cho bài ca tán dương của Mẹ tràn ngập ánh hào quang.

 

Ôi Maria, chúng con tin rằng,

Ngày hy vọng đang đến,

Ngày hy vọng giải thoát chúng con.

Chúng con cậy trông và tín thác cuộc đời

trong đôi tay trìu mến của Mẹ. Amen.

 

3) Chúng ta cùng lắng nghe Lời Chúa.

 

“Dù ở trong tuyệt vọng nhưng vẫn một niềm cậy trông” (Rm 4,18).

 

4) Suy niệm:

 

Quý Ông Bà và Anh Chị Em cùng các Cháu thân mến,

 

Lời Chúa được trích từ thư của thánh Phao-lô gởi tín hữu thành Rô-ma. Với lời Chúa này, Thánh Tông Đồ Dân Ngoại mời gọi chúng ta cùng hướng lên tổ phụ Áp-ra-ham để giữ vững lòng trông cậy và phó thác.

Tất cả các người tin, các tín hữu, là con cháu của Áp-ra-ham, người Cha của niềm tin, đều ý thức giữ vững niềm tin không nao núng, nhất là khi phải đối diện với những thử thách và khó khăn, như cơn đại dịch chúng ta đang phải chịu.

Trong niềm trông cậy và tin tưởng không nao núng, chúng ta được mời gọi mỗi ngày chạy đến với Chúa và Mẹ Maria để cầu nguyện, để phó thác đời mình, hồn mình và xác mình.

 

Hôm qua chúng ta đã cầu nguyện với phần đầu của kinh Trông Cậy. Hôm nay chúng ta cùng cầu nguyện với phần cuối.

 

Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng.

Hằng chữa chúng con cho khỏi mọi sự dữ. Amen.

 

“Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng”. Một lời ca tụng Mẹ Maria thật đẹp. Sự đồng trinh thuộc về Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giê-su, Mẹ Đấng Cứu Thế. Ân Sủng của Thiên Chúa đã làm cho Mẹ được đồng trinh, được vẹn toàn, không vương vấn bất cứ dấu hiệu tội lỗi nào.

“Làm sao chuyện ấy xảy ra, khi tôi không biết đến việc vợ chồng? … Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng của Đấng Tối Cao sẽ bao trùm bà; vì thế, người con được sinh ra sẽ được gọi là thánh, Con Thiên Chúa” (Lc 1,34-35). Ở đây sự đồng trinh là một dấu chỉ cao cả không thể nào xóa bỏ hoặc phủ nhận. Vâng, Việc Chúa sinh ra từ Đức Trinh Nữ là công trình của Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần là Đấng Sáng Tạo, Đấng chúng ta nhận biết là Tác Giả của việc Chúa nhập thể, tác giả làm nên sự Đồng Trinh của Mẹ Maria.

 

Thiên Chúa đã chọn một tấm lòng trinh trong để Ngài ban tràn đầy ân sủng.

Thiên Chúa đã chọn một tấm lòng trinh trong để ngự vào.

Tấm lòng trinh trong đó chính là Mẹ Maria, một con người Thánh, một nơi Thánh, một điểm Thánh, một tạo vật trong sạch nhất và hoàn thiện nhất.

Trong lòng một thế giới bệnh hoạn, nhiều vết nhơ và đang bị xáo trộn và quay cuồng xung quanh chú virus nhỏ bé nhưng có sức tàn phá huỷ diệt mạnh mẽ, thật tuyệt vời khi nhân loại vẫn còn có thể hướng nhìn lên một con người Thánh, một tâm hồn trinh trong không bị dính bén bởi bất cứ vết nhơ nào, và không có bất cứ virus nào có thể đụng tới được: Mẹ Maria, Đức Nữ Đồng Trinh hiển vinh sáng láng.

 

Đức Hồng Y Walter Kasper suy niệm như sau: “Mẹ Maria là dấu hiệu cho sứ điệp của Thiên Chúa nói. Đó là Thiên Chúa không để cho thế giới và nhân loại dù vướng mắc trong bao tội lỗi và bất trung, không bị hư mất, mà Thiên Chúa luôn một lòng tín trung.

Người đã giữ gìn một nơi thánh, một người thánh, một điểm thánh, nơi mà Người có thể ra tay để ‘đưa nhân loại về’ với Người và về với Nước của Người...

Mẹ Maria được đầy ân sủng ngay từ lúc khởi đầu cho đến mọi thời điểm của cuộc sống Mẹ. Ở nơi Mẹ, từ ngay những giây phút đầu tiên của đời Mẹ, không vương vấn bất cứ dấu hiệu tội lỗi hay nhơ bẩn nào cả. Như thế, Mẹ chính là tạo vật trong sạch nhất và hoàn thiện nhất của ân sủng Thiên Chúa. Là tạo vật trọn hảo này, Mẹ xứng đáng là Mẹ của Thiên Chúa, là căn phòng và cánh cửa để Thiên Chúa bước vào thế giới này”. Đó là lời của nhà thần học Walter Kasper.

 

Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng.

Hằng chữa chúng con cho khỏi mọi sự dữ. Amen”.

 

Lời cầu xin hướng về Đức Nữ Đồng Trinh hiển vinh sáng láng. Lời cầu xin này tương hợp với lời cầu xin trong kinh Lạy Cha: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”. Thật vậy, Chúa biết chúng ta cần được bảo vệ như thế nào trước sự dữ, trước những cám dỗ và mánh lới của chúng, trước những nguy hiểm vây quanh chúng ta. “Vì thế, vào khoảnh khắc tột cùng, trên thập tự giá, Người nói với người môn đệ yêu dấu, và với tất cả các môn đệ: “Này là Mẹ con!” (Ga 19,27). Chúa ban cho chúng ta người Mẹ. Chúa biết chúng ta cần Mẹ như một người lữ hành cần được giải khát, như một em bé cần được cưu mang trong vòng tay mẹ. Nguy hiểm biết báo cho đức tin, khi chúng ta sống mà không có Mẹ, không được bảo vệ, khi chúng ta để mình bị cuốn hút bởi cuộc sống như những chiếc lá cuốn theo chiều gió. Chúa biết và khuyến khích chúng ta chào đón Mẹ. Đó không phải là thứ vẽ vời thêm về mặt tinh thần, nhưng là một nhu cầu của cuộc sống. Tình yêu không phải là những vần thơ, nhưng là biết làm thế nào để sống” (ĐTC. Phanxico).

 

Còn ai hay hơn Mẹ để đi cùng chúng ta trên cuộc hành trình? Chúng ta còn đang chờ đợi điều gì? Như môn đệ dưới cây thập tự chào đón Mẹ, “Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình” (Ga 19,27), chúng ta cũng vậy, từ ngôi nhà từ mẫu này chúng ta hãy rước Đức Maria về nhà chúng ta, trong trái tim chúng ta, trong cuộc sống của chúng ta” (ĐTC. Phanxico).

 

Vâng, “Mẹ yêu con cái mình, bảo vệ chúng, và thế giới của chúng. Hãy tiếp rước Mẹ hàng ngày trong cuộc sống của chúng ta, để Mẹ hiện diện thường xuyên trong gia đình của chúng ta, trong thiên đường an toàn của chúng ta. Hãy ủy thác cho Mẹ mỗi ngày. Chúng ta hãy kêu cầu Mẹ trong mọi lúc âu lo. Và đừng quên quay lại để cám ơn Mẹ” (ĐTC. Phanxico).

 

Lạy Mẹ Maria, khi đại dịch vẫn còn hoành hành, chúng con không ngớt đối diện với biết bao mánh lới của sự dữ, của các con virus khác cũng không kém phần nguy hiểm.

 

Đó là virus sợ hãi quá độ dẫn đến tình trạng chúng con bị tê liệt hoàn toàn, đánh mất mình hoàn toàn. Xin Mẹ chữa lành sự sợ hãi này trong trái tim của chúng con, nơi trí hiểu của chúng con. Xin Mẹ đừng để cho sợ hãi ám ảnh tâm trí chúng con. Xin Mẹ ở bên và đỡ nâng chúng con.

 

Đó là virus của sự cứng đầu, kiêu ngạo và ảo tưởng về sự toàn năng của mình. Mẹ ơi, điều tách chúng con ra khỏi Thiên Chúa và lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa là sự kiêu ngạo quá đỗi của chúng con. Chúng con cứ tưởng rằng với sự phát triển tuyệt vời và nhanh chóng của mọi lãnh vực cuộc sống do chính chúng con tạo ra, chúng con đã làm chủ đời mình, và hơn nữa chúng con còn mong mỏi xây tháp Babel cao hơn nữa và cao hơn nữa, để thống trị cả trời cao.  Nhưng giờ đây chú virus kia đã tố cáo tội kiêu ngạo và ảo tưởng của chúng con. Cuộc sống chúng con bị xáo trộn thật nhanh chóng. Mọi kế hoạch chúng con đưa ra đều phải gạt qua một bên và rất nhiều dự án tuyệt vời trong ánh mắt của chúng con bị hủy bỏ. Xin Mẹ chữa lành sự kiêu hãnh và cao ngạo của chúng con. Xin Mẹ đưa chúng con về lại với thực tế đời sống và vị trí của chúng con, để chúng con không còn sống trên ảo tưởng, nhất là ảo tưởng muốn làm chủ cả trời và đất.

 

Đó là virus kiêu hãnh trong lòng chúng con, những người tự cho mình rất đạo đức qua những công việc thiêng liêng mình làm. Vâng, chính khi chúng con cứ tưởng mình đang bay bổng với những lời kinh tung hứng lên trời cao, thì chúng con đang rơi vào trong kiêu hãnh. Sự kiêu hãnh thiêng liêng đã đưa lại cho chúng con một suy nghĩ rất sai lạc và nguy hiểm: “Ôi sợ gì virus kia, chắc chắn Thiên Chúa giàu lòng thương xót sẽ không bao giờ để cho tôi bị lây nhiễm đâu! Ai lây nhiễm thì lây chứ tôi thì đừng hòng. Tôi có Chúa ở bên mà!” Đó là một kiểu đạo đức ngớ ngẫn và ngây ngô. Hình như mang dáng vẻ kiêu hãnh của Phê-rô ngày nào: “Dầu tất cả có vấp ngã vì Thầy đi nữa, thì con đây cũng chẳng bao giờ vấp ngã." Đức Giê-su bảo ông: "Thầy bảo thật anh: nội đêm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần." Ông Phê-rô lại nói: "Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy” (Mt 26,33-35). Vâng, như Phê-rô chúng con đang dựa vào chính bản thân mình với sức mạnh phi thường của mình, với lòng tin sắt đá của mình. Mẹ ơi, xin Mẹ chữa lành chúng con khỏi con virus kiêu hãnh thiêng liêng và đạo đức nhưng rất ngớ ngẩn và ngây ngô này. Xin cho chúng con biết khiêm tốn hơn, biết ý thức hơn về sự mỏng dòn dễ vấp ngã và phạm tội của mình, để nhờ đó chúng con biết bám chặt vào Chúa nhiều hơn.

 

Ôi, còn biết bao nhiêu virus khác nữa đang vây bủa chúng con hay đã ở trong lòng và thấm nhập vào trong cuộc sống chúng con rồi. Xin Mẹ chữa chúng con khỏi mọi thứ virus này. Xin Mẹ chữa chúng con khỏi mọi sự dữ, khỏi mọi thế lực đang manh nha bắt lấy chúng con và đưa chúng đi xa khỏi Thiên Chúa.

 

“Ôi, Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng,

chúng con tin rằng,

ngày hy vọng đang đến,

ngày hy vọng giải thoát chúng con.

Là con cái của tổ phụ Áp-ra-ham,

là con cái của Mẹ dấu yêu tràn đầy lòng thương xót,

dù ở trong tuyệt vọng,

nhưng chúng con vẫn một niềm cậy trông.

 

Ôi, Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng,

Chúng con cậy trông và tín thác cuộc đời

trong đôi tay trìu mến giàu lòng thương xót của Mẹ

 

Ôi, Đức Nữ đồng trinh, hiển vinh sáng láng,

Chúng con tin,

chúng con tin rằng Mẹ luôn yêu thương

và Mẹ luôn sẵn lòng chữa chúng con cho khỏi mọi sự dữ. Amen”.